Bước ra khỏi cánh cửa đại học, sinh viên cầm trên tay những tấm bằng khá giỏi, ưu tú xuất sắc từ trường. Gõ cửa từng công ty, từng nơi nhưng chẳng nơi nào chịu nhận. Trong khi có những bạn trẻ khác họ không có bằng đại học nhưng vẫn được nhận vào các công ty. Những bạn trẻ với thành tích học tập tốt đừng hỏi vì sao cuộc đời bất công với bạn. Mà hãy tự hỏi bản thân: Bạn đã chuẩn bị nâng cao và hoàn thiện kỹ năng khi ra trương chưa?

Cái bằng đại học là cái gì?

- Bạn nghĩ nó to? Cầm trên tay đi gõ cửa khắp nơi mà người ta không nhận là bất công? Là cuộc đời vùi dập bạn?
Hài hước!
- Tại sao không tự hỏi sao có những người không cần bằng đại học vẫn xin được việc, vẫn tự nuôi sống được bản thân mà không cần ông bố bà mẹ già khổ ải cả đời gồng gánh nuôi con đi học, giờ lại cắt máu bán ruộng bán đất là cái chốn phòng thân cuối cùng của tuổi già - để đi xin việc cho con?
Không có tự trọng à?
Đẻ ra những đứa như này, thà đẻ ra quả trứng luộc ăn cho đỡ nặng nợ.

- Hay nghĩ mình có học, có cái bằng thì mình cao sang quý phái hơn những đứa không có bằng? Ai lại đường đường ông bà cử nhân mà phải đi chạy grab, đi bán hàng online, đi làm nhân viên kho, đi làm người phục vụ bàn?
Nói hay nói giỏi, trình độ trên trời, kiến thức uyên thâm thì cứ nuôi được cái mồm mình đi đã rồi nói.

- Đi xin việc cái bằng đại học nó chỉ quyết định 40% thôi. 60% còn lại là cái bộ quần áo mặc trên người bạn nó có được sạch sẽ phẳng phiu không, cái mặt bạn nó có vui tươi nhẹ nhõm không, ánh mắt bạn có nhìn thẳng trung thực không, cái đơn xin việc bạn viết nó có chuyên nghiệp không, trả lời email có đầu có đuôi không, thái độ giao tiếp có cầu thị không!
- 100 công ty tư nhân thì 101 công ty cần người, chả có nơi nào mất 1 xu để xin việc, nếu bạn cho họ thấy bạn xứng đáng.
Kể cả không đúng nghề, bạn học sư phạm hay thương mại thì bạn vẫn có thể làm hành chính, lễ tân, kho bãi, giao nhận... với sự chăm chỉ trách nhiệm, sắp xếp khoa học, không ngại ngoài giờ, chỉ 1 thời gian họ sẽ nhìn thấy rõ.
- Tôi đã bảo rồi, đừng bao giờ trách người khác không cho mình cơ hội, vì những người có khả năng cho bạn cơ hội đều đang quan sát những gì bạn làm hàng ngày.
- Đúng nghề hay sai nghề, cứ nuôi được cái thân mình đi đã. Bạn còn quá trẻ và đời bạn còn quá dài, học trường học chả là cái gì đâu, trường đời công việc nào cũng có khả năng dạy bạn rất nhiều bài học quý.

Còn cái loại bán đất bán ruộng lo việc, là cái loại xin vào nhà nước cho "ổn định"
- Là cái loại mất công học đại học thì ảo tưởng rằng cái công ấy nó to quá cơ, phải làm đúng nghề mới bõ. Và rồi chạy chọt bằng được vào 1 nơi nào đó. Sao không nghĩ cái loại người kém cỏi đến mức không có nơi nào thèm nhận mà phải dùng tiền để xin thì có làm ở đâu cũng chỉ gây hại cho xã hội, mà thôi?
Sao không nghĩ cái loại cơ quan mà sếp chả cần năng lực, miễn có tiền là tao cho mày vào làm, là cái loại cơ quan và môi trường làm việc như thế nào?

- 2019 rồi mà vẫn gặp những thứ kêu ca như thế này, trong khi xã hội ngoài kia mỗi đêm thức giấc là đã chuyển mình thay đổi.
Muốn giàu muốn sang, muốn thành công thì con người phải trải qua biết bao nhiêu thăng trầm bươn chải, cố gắng nỗ lực, thậm chí đổi bao nhiêu công việc, đổi bao nhiêu chỗ làm... 3-40 tuổi mới tích luỹ được kinh nghiệm để chọn cho mình sự ổn định vững chắc. Đây ba cái tuổi ranh, đã có tư tưởng sẵn nong sẵn né, dọn cỗ cho ngồi.
- Thế lúc cơ quan giải tán, lúc giảm biên chế, lúc cơ chế thay đổi... thì cái não bùn hoàn toàn ngu ngơ trước cuộc sống thực tế là bạn lúc ấy, chết à hay đi ăn xin?
Thế lúc bố mẹ ốm đau mà cái lương "ổn định" của bạn theo bậc vẫn là 3-4 triệu, thì còn mảnh đất nào để bố mẹ bán đi chữa bệnh?

- Bạn được học hết cấp 3 đã là may mắn hơn nhiều người vùng sâu vùng xa rồi chứ đừng nói đại học. Bố mẹ bạn oằn lưng gánh 4 năm đại học của bạn là đã trả xong cái nợ đồng nần rồi, đừng bắt họ cả đời khổ nữa.
- Mở mắt ra đi nếu không muốn một thế hệ tiếp theo là con bạn, có 1 người bố người mẹ kém cỏi ngu dốt như bạn, không thể cho con những lời khuyên hay định hướng tốt, thì cũng chẳng còn mảnh đất nào mà bán đâu!

- Chẳng phải bây giờ tôi có tiền thì tôi dạy các bạn. Nhà tôi mặt phố, bố mẹ có tiền từ xưa, đi học đại học mang theo cái xe dream Thái 7 cây vàng chạy vi vu, mà từ năm thứ 2 tôi đã đi làm thêm, từ năm thứ 3 đã không cần phải xin tiền nhà nữa.
Đã nghèo đã kém lại còn lười, lại còn sợ việc tay chân không xứng với đại trí thức, thì cứ ngồi đó mà làm con ký sinh trùng của gia đình và xã hội.

Nguồn: sưu tầm


........................................

* Quý phụ huynh và các bạn học sinh quan tâm và cần tư vấn thêm thông tin chi tiết liên quan đến tâm lý, hướng nghiệp, du học các nước, học bổng, visa,... Xin vui lòng để lại thông tin bên dưới. Các chuyên viên của KEYSKILLS sẽ liên hệ lại với quý khách trong thời gian sớm nhất.
*Địa chỉ: Lầu 5, 74C Nguyễn Văn Cừ, P.Nguyễn Cư Trinh, Quận 1
*Hotline: 096 269 1068 - 086 611 6068 (zalo/viber)
*Fanpage: KeySkills ; English for Career; Ba mẹ ơi, con chọn nghề gì? ; Cha mẹ đồng hành cùng con chọn nghề tương lai

 

Đăng ký tư vấn